ĐỒI THÔNG PHƯƠNG BỐI ĐANG CÓ BIẾN

         
         
Trương Hùng Thái & Nguyễn Đức Sơn
Trong nhiều tháng gần đây . Đồi thông Phương Bối như gặp một vấn nạn khủng khiếp.
- Một nhóm người đem xe xúc đến lấy đất đá, từng bước sẽ phá tan hoang cảnh quan kỳ vỹ của rừng thông đã được thi sĩ, lão nông Nguyễn Đức Sơn trồng, chăm sóc trên bốn mươi năm .
- Nghe đâu cũng có người muốn biến rừng thông Phương Bối vào một dự án khác ...
Tất cả những hành động và dù chỉ là suy nghĩ trong đầu để thực hiện những dự án nào khác cũng là việc làm hoàn toàn trái ngược với ý nguyện của chủ nhân rừng thông Phương Bối : thi sĩ Nguyễn Đức Sơn .
Tôi dám to gan , mạnh miệng nói như vậy là vì:
- tôi cùng chung dòng suy nghĩ như Ông.
- ông đã nhiều lần tâm tình ( tư cách là bạn thơ). Không chỉ tâm tình ông còn gởi cho tôi một bản bài viết nói lên khát vọng của ông : bảo vệ rừng, bảo vệ và trả lại không gian xanh cho con người trên hành tinh này.
Từ trái qua phài: Lê Thăng LongThích Ngộ ChánhTrương Hùng Thái ( Nguyễn Trì ), Hong Thai Hoang tại  Đồi Thông Phương Bối
Tôi xin chép lại nguyên văn bài viết của Nguyễn Đức Sơn : " Trả lời phim tài liệu HTV " bài viết này ông gởi đến báo Tuổi Trẻ, nhưng báo không đăng.
                                                                                                                          Trương Hùng Thái.




thi sĩ Nguyễn Đức Sơn
* NGUYỄN ĐỨC SƠN TRẢ LỜI PHIM TƯ LIỆU HTV .

1. THIÊN NHIÊN VÀ CON NGƯỜI ? Lớn lối quá ! Nhưng thiên nhiên là thiên nhiên , còn con người là con người , là... con người nào ? Con người ... thôn dân , con người... thị dân , tất cả đều là thị dân hoang dã trong nền.văn minh tiêu dùng bất nhân này . Mà . Ở đó , những " cây sậy biết suy nghĩ " ( Pascal ) của phương Tây không phải ngẫu nhiên mà gặp những người anh em bản lai diện mục của muôn đời của mình chứ không riêng gì của Đông phương là những cây thịt biết đi , những cây thịt biết đi cổ điển , hiện đại và hậu hiện đại , giung giăng, giung giẻ , hết " đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt " , bèn ghé vào đàm đạo cùng nhau ở những nơi u trệ không thể tưởng tượng nổi là các trú xứ của các vị thầy siêu vọng động , xong , phóng tới các làng nướng , phường chiên uế tạp hết chỗ nói đang mọc lên như nấm khắp cái thế giới đa văn hóa ( multi - cultural ) hôm nay . Tất cả cũng chỉ để " vui thôi mà " như câu nói cửa miệng của Bùi Giáng rất hồn nhiên , rất thời đại , đầy tính thuyết phục và không có gì lấp liếm về tài năng và tư cách của mình !
Đặt vấn đề thiên nhiên và con người thật ra đã trật lất từ đầu rồi vì nó là nhị nguyên đối đãi thoát thai từ đôc thần giáo , thể hiện rất trung thành cái văn hóa Mỹ lớn xác và teo óc . Mà đã độc thần, độc đảng thì không làm sao không dẫn tới độc diễn, độc tài. Mà đã độc diễn, độc tài thì bắt buộc phải độc hại, độc ác trong thế giới sub - particle ( dưới hat - hạ nguyên tử )mà ở đó quá rõ rằng hạt cơ bản không hề tồn tại và mọi khái niệm tự hữu đã tiêu vong .
Ôi, cho dù lương thực, thực phẫm và đồ đac, hàng hóa phong phú tới đâu làm sao con người đành cam tâm khô kiêt hóa cái thực thể "nhân linh ư vạn vật" của mình bằng cách chỉ được phép chọn một trong hai con đường : hoặc anh chống khủng bố hoặc anh là khủng bố, ví dụ !
Ôi , thiên nhiên của ngôi làng thế giới (global village ) là thiên nhiên gì ? Có phải nó được sinh ra để khống chế và khống chế cấp tập bởi hậu duệ của cả một nền Văn minh Chinh phục Hy La , mà ở đó, chẳng hạn, chỉ cần tìm diệt một người, người ta không ngần ngại ném bốn trái bom mỗi trái cả tấn và mỗi trái khoét cái hố rộng, sâu cả chục thước, bất kể thiệt hại khủng khiếp chung quanh và bất kể... trúng hay trật mục tiêu .
Tim tôi chảy ra sông hay sông chảy vào tim tôi như ý tưởng tuyệt vời hình như của kinh Upanishads, tôi không quan tâm. Tôi chỉ biết tôi có nói trước 1975 khá lâu ờ saigon rằng " tôi sẽ tự cứa cổ chết nếu kiếp nào một lần nữa đươc làm người, đầu thai lại, thấy đất đai của nhà cửa, các khu chung cư, công nghiệp chiếm quá nửa diện tích của núi đồi, rừng rú, gò nỗng, sông, biển, thác, suối, ao, đầm, hồ... " trong tuyển tập không đến nỗi đầy thiên kiến " Những truyện ngắn hay nhất của quê hương chúng ta".

2 - CÒN TRỒNG RỪNG ? Ơn nghĩa quá ! Nhưng tại sao cư dân của trái đất ra nông nỗi này : rừng mà phải trồng, chửi cha cái thảm thưc vật tự nhiên quá ! Đã vậy, trồng rừng chỉ để... " trồng rừng cho người ta phá " như VTV khu vực miền Trung lên làm show truyền hình tài liệu cho bần lão tôi đã bức xúc nói như thế. Mà bần lão tôi có lẽ là thằng duy nhất trồng rừng là trồng rừng, hoàn toàn không phải để khai thác và khai thác thô bạo. Cũng chẳng con ma của bất cứ tổ chức quốc tế nào tài trợ dù chỉ một lần như quý vị VTV kia không hiểu tại sao lại nói thế. ( Và, nhất là, chẳng hạn cắt bỏ không nương tay cái đoạn "... nhưng về tài năng và tư cách thì cặp Trịnh Công Sơn - Khánh Ly không đáng bằng nửa sợi lông dế và nửa sợi lông dế mái của cặp Lê Uyên - Phương " khi tôi được yêu cầu nói thẳng về anh chàng nghệ sĩ của thời đại quảng cáo và văn minh bao bì kia ).

3 - PHẢI . ĐẦU TIÊN TÔI CÓ NHẮC TỚI CÁC ANH cái câu của một nhà bảo vệ môi trường đầy tâm huyết nào đó, đại ý rằng : với tầm mức khai thác tài nguyên trái đất như hôm nay, chúng ta làm như chúng ta là những cư dân cuối cùng của cái hành tinh " đầy nguy hiểm để mà sống này" ( nói theo Einstein, nhà bác học cực kỳ lỗi lạc, lỗi lạc đến chỗ biết nghi ngờ luôn trí thông minh của giới khoa học gia thượng đỉnh của mình và thấy được cái cất cánh kỳ diệu và rốt ráo của thơ ca, cái cất cánh không cùng ở một hệ quy chiếu nào như cái cất cánh của các phi thuyền vũ trụ ít ra là của Nasa hiện thời... nhưng thơ ca nào ở đây chưa bàn tới ).
Luật sư Tuan Ngo đi thị sát tại khu vực khai thác đá trái phép gây sạt lở nghiêm trọng cho Đồi Thông Phương Bối 

Nhận xét